Hôm nay mình em dạo bước trên con đường xưa. Cánh hoa sưa trắng muốt ngày nào giờ chẳng chút gì phảng phất, có chăng chỉ còn lại lá xanh. Trận bão cuối tuần qua đã thổi bay những cánh hoa sưa bé bỏng, thổi cả những hi vọng được ghi lại khoảnh khắc chúng mình nắm tay nhau đi dạo của em mất rồi. E càng giận mình mải mộng mơ mà quên mất phải ghi lại khoảnh khắc của ngày cuối tuần thơ mộng ậy. Con gái văn là vậy anh ạ. Thích lãng mạn và đôi khi là lãng xẹt. Tình cảm chợt đến rồi chợt đi. Có lúc lí trí cương nghị, nhưng có lúc lí trí chẳng thể điều khiển nổi con tim đang thổn thức. Phải làm sao đây? Chẳng còn cánh hoa sưa nào vương lại cả! Phải chờ mùa hoa sưa năm sau ư? Liệu mùa hoa sưa năm sau ấy chúng mình có nắm tay nhau cùng đi ngắm hoa sưa không anh?
Mỗi cuộc đời là mỗi chuyến đi. Với chuột là hành trình trên mặt đất. Với chim là hành trình trên bầu trời. (hãy nói theo cách của bạn, còn tôi sẽ làm theo trái tim tôi)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Có lẽ là tình yêu!
Viết những dòng này trong lúc tâm trạng thật ổn định để cho sau này có biến cố nào xảy ra thì sẽ không hối hận cho những ngày ta đã sốn...
-
Phân tích truyện ngắn “Không có vua”_Nguyễn Huy Thiệp Dàn ý: Tóm tắt truyện Đề tài, chủ đề Ý nghĩa nhan đề Tư tưởng của truyện...
-
N hắc đến cụm từ " Tứ đại mỹ nhân" thì hầu như ai trong số chúng ta cũng đều nhớ đến những mỹ nhân xinh đẹp nghiêng nước nghi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét