27 thg 9, 2013

Câu chuyện kể về cậu bé mùa đông và cô bé mùa hè

    Cậu đến từ mùa đông. Mùa lạnh giá nhất trong năm. Mùa luôn mang đến nỗi buồn cho con người. Người cậu lúc nào cũng lạnh buốt, khiến cho ai lại gần cũng phải co lại vì gió lạnh. Tất cả mọi người lẩn tránh cậu. Họ quí những cái chăn ấm, cái lò sưởi, cái áo bông...hơn là cậu. Mặc dù cậu có khuôn mặt rất đáng yêu và luôn lễ phép chào hỏi mọi người.
   Cậu rất thích cô bạn mùa hè. Cô bạn lúc nào cũng tươi tắn như ánh nắng mặt trời và nhiều lúc cũng đỏng đảnh, ngũng nghịu và nóng tính...Những lúc đó, cậu thường không thể hiểu nổi cô bạn mình. Nhưng cũng giống như cơn mưa mùa hạ, ào một cái là xong, cả hai người lại vui vẻ như trước.  Mỗi khi chơi cùng cô bé, cậu thấy rất vui. Cô bạn ấm áp, nhiệt tình.Chính điều đó đã xua tan cái lạnh giá của cậu. Mỗi khi cậu bé đi cùng cô bạn, mọi người đều rất thích thú giống như họ đang thưởng thức một ly nước mát trong mùa hè nóng vậy, hay việc ngồi bên cạnh lò sười ấm áp vào mùa đông.
 Thế nhưng một điều rắc rối đã đến. Con người bắt đầu thấy băn khoăn vì họ không biết phải mặc quần áo như thế nào khi đó. Nếu họ mặc quần áo ngắn thì sẽ rất là lạnh khi họ gặp cậu bé, còn nếu như mặc áo bông dày thì rất là nóng khi gặp cô bé. Và không ai thích việc phải thay đi thay lại nhiều bộ quần áo trong một ngày, vì hai cô cậu tùy đâu là đến đó. Họ tìm đến bên hồ, nơi hai cô cậu vẫn thường chơi đùa. Cậu bé thích làm cho nước đóng băng còn cô bé lại làm cho nước tan chảy ngay sau đó. Nhiệt độ thay đổi quá đột ngột làm cho nhiều cá ở hồ đã chết. Loài người kéo đến và than thở với cậu bé mùa đông cùng cô bạn mùa hè. Họ nói, họ không chịu đựng được mùa hè có tuyết rơi và mùa đông băng lại tan chảy, và họ không biết làm thể nào trồng cây trong thời tiết như vậy, và rằng hai bạn nhỏ không được chơi cùng với nhau nữa.
 Vì thế họ đã nhờ cô Xuân và cô Thu trông nom hai bạn. Và một năm hai bạn chỉ được gặp nhau hai lần đó là vào đầu Xuân và đầu Thu mà thôi.
 Vì vậy mà lúc mùa Xuân bắt đầu, trong cái giá lạnh của mùa đông chúng ta bắt gặp những tia nắng vàng tươi, chói sáng của cô bạn mùa hè tinh nghịch và khi mùa Thu sang, trong ánh nắng vàng ươm những con gió se lạnh của cậu bé ùa xuống vui vẻ khi gặp được cô bé...Và cứ như vậy, một năm chỉ có 2 lần họ mới gặp mặt, nhưng không bao giờ ở bên cạnh nhau lâu......
( có lẽ mình ko có khiếu...@@@@@@#)

Có lẽ là tình yêu!

   Viết những dòng này trong lúc tâm trạng thật ổn định để cho sau này có biến cố nào xảy ra thì sẽ không hối hận cho những ngày ta đã sốn...