23 thg 8, 2013

Dream on (cứ mơ đi)

 Giấc mơ, tuy không hiện hữu ngày trước mắt, nhìn thấy, nghe thấy và cảm thấy. Nhưng giấc mơ không thể thiếu trong tâm hồn. Vui ta mơ, buồn ta mơ và mơ nhiều nhất là lúc ta cô đơn. Một giọng hát trầm buồn, những giọt nhạc vương vãi khắp quanh. Giống như lạc, như cái cách mà người ta thường cho là "điên, cuồng, ngu, ngộ". Thiết nghĩ tại vì cái tham, sân , si quá lớn trong con người. Tham lam, đến mơ cũng tham lam. Người ta thường mơ về những gì người ta không có được trong thực tại. Mơ rằng mình có, mơ rằng mình được, mơ và cứ mơ đi. Mơ chẳng mất tiền mua, mơ chẳng mất thuế thân, thuế thu nhập và chẳng ai đọ giấc mơ xem thiệt hơn.
  Ghét cái thói đời, thích cười nhạo nhau cho sướng cái miệng. Người tự trọng thấy nó là điều nhục nhã. Người đứt dây thần kinh tự trọng thấy đó là niềm hạnh phúc vì được sống trong "cửa miệng người đời". Là con người nhưng thật khó hiểu hết con người. Đố ai làm được bảng phân loại con người, giống người, phẩm người và thói người.

   Cớ sao lại cười, cớ sao lại nhạo báng người khác, hay đó là thú vui của con người. Người ta ngủ mớ thấy ác mộng, hoảng hốt kêu than. Người mơ thấy chuyện vui thì mỉm cười. Nhưng mấy ai nhớ được đầy đủ giấc mơ hạnh phúc hơn là ác mộng ghê người?
  Trạng thái của kẻ mộ đạo chân chính là luôn dằn vặt "ta đã làm gì cho cuộc sống hôm nay".....Trong khi ta ngẫm nghĩ nên hay không nên, làm thế nào cho người khác vui và thoải mái, đối xử ra sao cho hợp tình, hợp lí, ngẫm sâu về cái khổ, thổ lộ về nỗi đau. Nhưng than ôi. Khi ta ngồi và suy nghĩ thì không biết chừng có kẻ đang âm mưu cho ta dạo chơi một vòng địa phủ. Người tốt, người xấu, ta có cả hai. Nhưng ta lại không biết cách cân bằng và điều chỉnh hai cái trạng thái ấy để cho phần về mình luôn là lợi ích. Đó ắt hẳn là hành động của những kẻ ngu xuẩn. Và ta là một kẻ ngu xuẩn, ngốc nghếch. Bây giờ thì ko có rừng bạch dương, không có gốc bạch dương cổ thụ, và ta không  thể là Ivan ngốc nghếch gặp may được đâu.
  Dream on trong những câu chuyện cổ làm ta thanh lọc tâm hồn. Khát khao về tuổi thơ. Quả thực, không thời gian nào đẹp bằng "thời thơ ấu".......

Có lẽ là tình yêu!

   Viết những dòng này trong lúc tâm trạng thật ổn định để cho sau này có biến cố nào xảy ra thì sẽ không hối hận cho những ngày ta đã sốn...