13 thg 3, 2014

Cuối tuần này mình lại đi ngắm hoa sưa anh nhé!


   Dạo bước trên  con phố êm, cánh hoa sưa trắng nhỏ theo hơi xuân lất phất. Em đã bước đi nhiều lần trên con đường ấy, nhưng tại sao hôm nay lại lạ lùng đến vậy? Phải chăng là có anh?
   Chiều Hồ Tây, sương mù giăng tỏa, vòng xe quay chầm chậm như gió chiều. Em bỡ ngỡ đến nỗi chẳng kịp chụp 1 kiểu ảnh làm kỉ niệm nên lần sau chúng mình lại cùng đi anh nhé.
   
 Hà Nội vẫn vậy, ồn ào,đông đúc, ô nhiễm vì khói xe và rác thải.Nhưng dường như tất cả lại làm em thêm yêu cái thành phố này hơn.  Yêu cái giai điệu nhẹ nhàng của buổi chiều xuân còn rơi rớt chút se lạnh của mùa đông. Yêu mặt hồ Tây mờ khói sóng! 

Yêu cánh hoa sưa trắng, mỏng, nhẹ rơi. Yêu đôi tay ấm nồng, yêu nụ cười thẹn thùng của cô gái khi người yêu hôn nhẹ lên má. 
    Hà Nội giờ đây đẹp hơn khi e có a. Anh là làn gió mát thổi qua mặt hồ, anh là cánh hoa sưa trắng muốt, anh là chút tình dịu dàng của buổi hoang hôn. Anh là "nồng nà Hà Nội"!
   Em không muốn sống với quá khứ, e muốn sống với hiện tại giống như bao cặp tình nhân khác. Nếu trái tim kia còn chỗ trống thì hãy dành nó cho e được không? Anh có đồng ý nắm tay e chìm trong hương hoa sưa một lần nữa không, anh iu?

Không có nhận xét nào:

Có lẽ là tình yêu!

   Viết những dòng này trong lúc tâm trạng thật ổn định để cho sau này có biến cố nào xảy ra thì sẽ không hối hận cho những ngày ta đã sốn...