21 thg 8, 2013

Bình bài "Tràng giang" của Huy Cận

Hôm nay thi bình thơ. Xưa toàn thấy người ta lấy văn xuôi để bình thơ, nay Tú Chim xin lấy thơ để bình thơ, đọc cho cô giáo nghe, cô giáo khen độc đáo. Nhưng tiếc có người lại nghi không phải do Tú Chim làm. Người đời thường hay ghen tị khi không làm được như người khác và Chim cũng vậy. Chim rất ghen tị khi Chim không học giỏi bằng các bạn, không tự tin bằng các bạn. Nhưng Chim sẽ không từ bỏ, Chim đã mơ gì và Chim sẽ làm điều đó)


Người buồn, người dạo bước bên sông
Con nước chảy xuôi, nước ngược dòng
Thi sĩ âu sầu nghiêng bút viết
"Củi một cành khô lạc mấy dòng"

Trời cao, đất rộng, lòng sông thẳm
Sông dài bến đợi hoài thuyền ai?
Tức cảnh sinh tình là thế đấy
Đâu cần khói sóng, chợt tỉnh mơ!

Rợn ngợp đất trời, người bé nhỏ
Cánh bèo trôi dạt mấy mùa thôi
"Chim nghiêng cánh nhỏ", hoàng hôn xuống
Một chiều em dịu, một chiều thương


Mươi mấy câu thơ một chữ sầu
Nỗi sầu xa thẳm, nỗi sầu thương
Giữa cảnh thiên nhiên thi vị thế
Mà lòng thi sĩ nhuộm hoàng hôn.


Không có nhận xét nào:

Có lẽ là tình yêu!

   Viết những dòng này trong lúc tâm trạng thật ổn định để cho sau này có biến cố nào xảy ra thì sẽ không hối hận cho những ngày ta đã sốn...