20 thg 8, 2013

Câu chuyện về cái giá đỡ

 Ở đời, phàm những vật có chân thì sẽ đứng được. Động từ "đứng" gắn với hoạt động của chân. Ấy vậy mà có những thứ có chân nhưng không sao đứng vững nếu không có cái giá đỡ. Đó là cái thang.
   Đành rằng nó là một thứ có cái chân vừa dài, vừa to. Có những hai chân lận, nhưng chỉ đứng được khi có cái chân thứ ba. Thật là kì lạ.
  Tuy nhiên cũng không phải dựa vào bất cứ đâu thì cũng có thể đứng vững. Dựa vào cây cột vững chãi thì không sao, mà dựa vào cành cây mục thì chỉ có nước ngã nhào xuống đất cứng. Người mà muốn dùng thang để trèo thì cũng nhất thiết phải lưu ý điều đó. May mắn thì què chân, cụt tay, không may là bất đắc kì tử.
   Thế mới nói, chỗ dựa thật quan trọng. Vì thế mắt phải tinh, đầu phải khéo, chân tay linh hoạt thì mới có thể nhận ra cành cây nào thực sự vững chãi mà dựa vào, không nhầm phải cành mục. Nói vậy nghĩa là những người mắt cận thì khó có thể mà tìm được chính xác. May thì có người khác chỉ cho. Không thì luyện cho cái chân nó dẻo, cái tay nó chắc, khỏi cần cái thanh mà bám cây leo lên. Mất sức nhiều, mất thời gian cũng nhiều nhưng nếu trượt chân ở cành trên thì có thể bám được vào cành dưới.

Không có nhận xét nào:

Có lẽ là tình yêu!

   Viết những dòng này trong lúc tâm trạng thật ổn định để cho sau này có biến cố nào xảy ra thì sẽ không hối hận cho những ngày ta đã sốn...