10 thg 2, 2019

Thế là một cái Tết nữa lại qua...

    Câu chuyện muôn thuở khi con người ta dần lớn lên thì tết cũng không còn nhiều niềm vui với họ nữa. Tết thay vì hồn nhiên như con điên, háo hức chờ mẹ mua quần áo mới, háo hức chờ bố đi mua cành đào, tíu tít nhìn ông nội gói bánh chưng hay bà quẩy hàng ra chợ cũng đã xa ơi là xa. Tết giờ chỉ đơn giản như một kì nghỉ dài, người ta quay về nhà để nghỉ ngơi, để tránh cái phố thị ồn ào, ô nhiễm, để nằm dài trên giường đến 8-9 giờ mà không lo trễ học, muộn làm. Và dần dần người ta chê Tết nhạt, Tết không có không khí, Tết chẳng vui và Ôi lại Tết.
    Vậy Tết làm sao mà nhạt? Tết vẫn có bánh chưng, vẫn có cành đào, vẫn nhưng phong bao lì xì đo đỏ, áo váy xập xòe, hội hè nhạc ca. Tết căn bản là vẫn như thế từ trước đến nay. Vậy nhạt là do đâu? Do đâu mà nhiều người than vãn cái không khí Tết xưa không còn?
    Làng quê tôi, Tết nay và Tết xưa cũng khác. Từ cái trang trí, đến cái cách người ta sắm Tết cũng hiện đại hơn. Trước thì chỉ một cành đào nho nhỏ, giờ có nhà trưng cả một cây đào bạc triệu, rồi đến cả chục triệu trước sân nhà. Rồi nào quất, nào mai, nào lan, hồng... lung linh như cung điện, đèn led nhấp nháy vui mắt, hiện đại và đẹp như phố thị.
   Còn Tết đối với những người làm việc xa quê, Tết là về nhà, là gặp gỡ bà con chòm xóm, anh em họ hàng để vui vẻ, để ôn lại câu chuyện ngày xưa. Ấy thế mà, trong câu chuyện của người ta lại là người nhà quê và người thành phố, trong cái nhìn đầy sự so sánh, trong cái cảm của phố thị ấy, người ta cho là mình dần xa cái gốc gác quê mùa. Câu chuyện chẳng được mấy từ rồi lại à ừ cho xong. Đến nhà này, nhà kia, họ hỏi xem ta đã làm được gì. Ừ thì đi xa không ai biết, về họ hỏi, nhưng câu chuyện giá như chỉ dừng ở chỗ vui vẻ thân tình thì sẽ không có gì đáng nghĩ ngợi. Về quê, đợi một ngày đông đủ cũng khó, ai cũng có việc bận. Bọn trẻ nhớn thì hẹn bạn hẹn bè, các cô, các chú nhà nào lo việc nhà nấy, vơ vẩn chỉ còn ông bà già ngồi nhà đi ra đi vào ngóng cháu, ngóng con. Bấy nhiêu cái cảnh ấy đã thấy Tết chẳng còn vui. Liệu sau này bọn con nhỏ lớn lên, chúng nó có hỏi: "Tết là gì mà lằng nhằng thế?" không nhỉ?

Có lẽ là tình yêu!

   Viết những dòng này trong lúc tâm trạng thật ổn định để cho sau này có biến cố nào xảy ra thì sẽ không hối hận cho những ngày ta đã sốn...